Tập Làm Văn Bài Viết Số 2 Lớp 8
Mục lục
Xem tổng thể tài liệu Lớp 8: trên đâyXem toàn cục tài liệu Lớp 8
: trên đâyĐề bài: nhắc về một lượt em mắc khuyết điểm khiến cho thầy thầy giáo buồnBài làm
Trong cuộc đời mỗi chúng ta người nào cũng từng mắc mọi sai lầm, khuyết điểm, những sai lạc đó giúp họ nhận ra điểm yếu kém của phiên bản thân để thay thế và cứng cáp hơn. Tôi cũng từng mắc không ít lỗi lầm, tuy thế lần khiến tôi không thể nào quên đó là lần mắc lỗi với cô giáo chủ nhiệm – cô Thu.
Bạn đang xem: Tập làm văn bài viết số 2 lớp 8
Tôi còn ghi nhớ ấy là khi tôi học tập lớp 5, vào lớp tôi là đứa học tập giỏi, lại năng nổ vào mọi hoạt động vui chơi của trường lớp cần rất được thầy cô và anh em yêu quý. Học tập lớp 5, kì thi mà shop chúng tôi quan tâm các nhất đó là kì thi học viên giỏi. Tôi được cô Thu lựa chọn mặt gửi rubi giao trọng trách đi thi học viên giỏi. Khỏi bắt buộc nói tôi sẽ hãnh diện với tự hào biết nhường nhịn nào. Với tôi cũng biết rằng, kế bên tôi chẳng bao gồm ai đủ năng lực để dự kì thi này. Khi ấy tôi quả là 1 trong con nhỏ nhắn tự mãn, luôn nghĩ mình tốt giang và khinh thường những bạn xung quanh. Cô Thu đon đả ôn luyện mang lại tôi, tôi cũng nỗ lực hết sức ôn thi theo sự chỉ dẫn của cô.
Hai ngày trước lúc thi tôi tự mang lại phép bạn dạng thân ở để mang lại ngày thi gồm một tinh thần thoải mái và dễ chịu nhất. Tôi hết sức tự tin vào phần đông gì mình đã học. Ngày thi đến người nào cũng hoan hỉ chúc tôi thành công, đã đạt được giải cao. Tôi xong xuôi xuất sắc bài bác thi môn Văn, nhưng cho môn Toán lại là một trong sự thua thảm hại. Vấn đề cao điểm tốt nhất tôi không làm cho được, bởi tôi đã tự ý bỏ lỡ phần đó, vì nhận định rằng nó quá đơn giản và dễ dàng để gửi vào kì thi học viên giỏi. Tôi mất tinh thần ngay từ dịp ấy, đột nhiên mọi kiến thức trong đầu tôi bay biến hết cả, tôi thiết yếu nhớ được gì nữa. Dù cố gắng hết mức độ tôi cũng cần yếu lấy lại được sự bình tĩnh. Và khi đó tôi biết rằng mình sẽ không nhận được bất kỳ giải gì ở hội thi này. Mọi mong mỏi muốn, kì vọng của mọi người hay chính bản thân tôi đa số tan thành mây khói.
Tôi bước thoát ra khỏi phòng thi cùng với khuôn khía cạnh ủ rũ, tôi chẳng muốn gặp ai, chỉ ý muốn trốn tránh toàn bộ nhất là cô Thu bạn đã đến nơi chỉ bảo tôi. Tôi vẫn tồn tại nhớ như in lời cô dặn: “Dù bất cứ dạng bài bác nào, dù nặng nề hay dễ bé cũng cần ôn thiệt kĩ, đừng chủ quan quăng quật qua bài bác nào bé nhé”, cô kể đi đề cập lại điều đó không biết bao các lần. Ấy vậy mà, chỉ do tính chủ quan, chỉ vày sự kiêu căng, từ bỏ nghĩ phiên bản thân mình giỏi giang đã khiến mọi mong muốn của cô tan vỡ. Tôi biết phải đối mặt với cô ra sao, nói cùng với cô vậy nào về tác dụng thi đáng bế tắc lần này.
Những ngày tiếp nối tôi luôn tìm giải pháp tránh khía cạnh cô, tôi sợ buộc phải đối diện, phải lý giải với cô, tôi sợ hãi nhìn ánh mắt buồn rầu của cô. Nhưng thiết yếu tránh mãi, hôm ấy, lúc tan học cô đã gọi tôi lại sinh sống lại lớp. Đó là buổi nói chuyện mà mãi về sau này tôi không bao giờ quên phần lớn lời cô nói, đa số lời cô dạy dỗ bảo:
– Hôm qua, cô đã nhận được công dụng thi học viên giỏi, môn văn bé làm tốt nhất có thể được 9 điểm, dẫu vậy môn Toán lại tệ quá. Cô biết kì thi lần này của con không tốt ngay từ lúc con ra khỏi phòng thi. Tuy vậy con hoàn toàn có thể cho cô biết vì sao, môn Toán lại tệ vậy không? Cô biết sức học của bé thế nào, cô tin con có thể làm tốt. Vậy mà…
– con thưa cô, nhỏ chủ quan dường như không ôn một phần cô ạ… bé … con… đích thực xin lỗi cô. Nhỏ rất giận bạn dạng thân mình. Giận vì phiên bản thân công ty quan, đã có tác dụng cô với mọi bạn thất vọng,…
Tôi nức nở, xin lỗi cô, nói được những điều đó lòng tôi cảm giác nhẹ nhàng hơn khôn xiết nhiều. Nghe mọi lời tôi nói, cô thanh thanh vỗ vai, ôm tôi vào lòng mà nói:
– con gái bé bỏng bỏng của cô hãy nín đi. Mỗi bọn chúng ta ai cũng từng không nên lầm, người nào cũng từng vấp ngã. Điều quan trọng nhất là bản thân tự phân biệt lỗi lầm với sửa thay đổi nó. Cô hy vọng đây đã là bài học khiến con lưu giữ mãi, để trong tương lai dù bất cứ việc gì, dù phệ hay nhỏ tuổi cũng rất cần phải cẩn trọng, tỉ mỉ, đừng chủ quan lơ đãng. Vì chỉ việc một phút công ty quan, hậu quả con sẽ không thể nào ngờ tới.
Xem thêm: Diểm) Bây Giờ Mận Mới Hỏi Đào (Khuyết Danh Việt Nam), Bây Giờ Mận Mới Hỏi Đào (Khuyết Danh Việt Nam)
Tôi chú ý lắng nghe như nuốt từng lời cô nói. Đó là lần thứ nhất tôi thấu hiểu rằng chỉ bởi vì một phút sơ suất, khinh suất của bản thân lại làm ảnh hưởng đến đa số người như vậy. Vụ việc đã xảy ra từ tương đối lâu nhưng nó đang là bài học kinh nghiệm để đời đến tôi: trong bất kể việc gì cũng không được chủ quan, yêu cầu cẩn trọng, tỉ mỉ, nỗ lực, nỗ lực không ngừng.
Đề bài: đề cập về một việc giỏi em đang làm sẽ giúp đỡ đỡ tín đồ khácBài làm
Mỗi người dân có những quan tiền niệm không giống nhau về hạnh phúc, có bạn hạnh phúc là lúc được đi thiết lập sắm, là có nhiều tiền, được đi những nơi,.. Còn cùng với tôi hạnh phúc là lúc được share và trợ giúp những người khác. Tôi còn ít tuổi, đề xuất mọi sự giúp đỡ đều rất nhỏ bé nhỏ, tuy thế tôi tự hào và hạnh phúc mọi khi được giúp những người.
Gia đình tôi ở gần nhà văn hóa truyền thống của phường, nhà văn hóa truyền thống phường bên cạnh là nơi thao tác họp hành giống như các nhà văn hóa khác thì nó còn là một nơi cho trẻ em lang thang mang đến đây học. Lớp học tập chỉ được mở vào nhì ngày vào buổi tối cuối tuần nhưng lúc nào cũng đầy tiếng cười cùng niềm vui. Những em nhỏ dại đến đây phần nhiều đều đã 8 9 tuổi nhưng lại vẫn không biết chữ, những em do hoàn cảnh gia đình sớm yêu cầu vào thành phố kiếm sống, nhìn những em ấy rất đáng để thương. Một thầy giáo đã bự tuổi về hưu, cứ thứ 7 và chủ nhật sản phẩm tuần lại mang lại đây dạy các em. Thấy các em hăng say học tập như vậy tôi cũng khá muốn góp một trong những phần sức bé dại bé của chính mình giúp đỡ những em. Khi tôi đưa ý kiến đề nghị ấy cùng với cô giáo, ngay nhanh chóng đã được đồng ý, vậy là từ đó cứ chiều thứ 7 và một ngày dài chủ nhật tôi lại sát cánh đồng hành cùng cô giáo dạy các bạn nhỏ.
Ngày trước tiên đến lớp, tôi đang hồi hộp mà cũng hồi hộp biết bao. Tôi sợ sẽ không còn thể lí giải được chúng ta ấy, sợ sự lóng nhóng của phiên bản thân nhưng làm hư cả một máu học của cô ấy giáo. Nhưng toàn bộ nỗi sợ đó đều tan đổi thay khi tôi đứng trước chúng ta học sinh và nhận thấy lời động viên từ cô giáo. Những đôi mắt sáng, khuôn mặt rạng rỡ, đáng yêu đã rước lại ý thức cho tôi. Tôi hăng say giảng bài, trợ giúp cho những em sống những bài tập khó. Thực sự khi ấy tôi cảm xúc vô cùng hạnh phúc và tự hào.
Xem thêm: Mục Lục Giải Sbt Ngữ Văn 6 Tập 2 Cánh Diều, Giải Vở Bài Tập Ngữ Văn 6 Hay Nhất
Các bạn nhỏ dại rất thông minh với sáng dạ, phát âm chữ cái, ghép vần, lấy lệ tính chỉ cần dạy một vài lần là đã nhớ. Các em học siêu nhanh, lại siêng năng và ngoan ngoãn. Được thao tác và xúc tiếp với những em tôi lại càng thấy mình như mong muốn biết bao lúc được cha mẹ yêu thương, chu cấp không hề thiếu mọi thứ nhằm đi học. Vậy mà lại có đôi lúc tôi đã lười biếng, trốn học.
Trong lớp học tôi nhớ duy nhất là Chi, cô bé bé dại nhất lớp, năm nay mới gồm 7 tuổi. Chi rất say mê học và chăm chỉ, nhưng trí lưu giữ lại ko được các anh chị, bởi vậy lúc nào bỏ ra cũng sống lại ôn bài. Bao gồm ngày đưa ra học mang lại tận 8 giờ tối mới trở về quê hương ăn cơm. Khuôn miệng bé nhỏ xíu như chú chim non, giọng đọc bé dại nhẻ rất đáng yêu. Tuy vậy học không nhớ cấp tốc nhưng đưa ra lại rất nên mẫn, chuyên chỉ, không ngừng nỗ lực, cụ gắng. Cô bé nhỏ chưa bao giờ bỏ cuộc trước bất cứ một việc hay từ tấn công vần khó khăn nào. Có nơi nào không hiểu bỏ ra sẽ ngồi học cho tới cùng. Cô bé xíu thật đáng yêu và đáng quý trọng. Dù hoàn cảnh khó khăn, phải đi kiếm sống nuôi phiên bản thân nhưng chi và rất nhiều bạn nhỏ tuổi khác không thiếu tính niềm hăng say học tập. Từng khi đi học học tình thương, những em mới được phát triển thành những đứa trẻ em thực sự, được vui chơi, được học tập tập giống hệt như bao bạn nhỏ dại khác. Nhìn cửa hàng chúng tôi càng có động lực đề xuất phải cố gắng học tập không chỉ có thế để báo đáp công ơn của phụ thân mẹ.
Công việc này tôi đã có tác dụng được nửa năm nay, nó đem về cho tôi các niềm vui, sự hạnh phúc và những bài bác học chân thành và ý nghĩa mà hồ hết bạn bé dại nơi đây sẽ dạy tôi. Tôi hy vọng rằng sẽ có rất nhiều lớp học như vậy sẽ tiến hành mở ra, giúp các trẻ em nghèo có thời cơ được học tập, được cách tân và phát triển như toàn bộ các bạn nhỏ khác.