Lực lượng khởi nghĩa thái bình thiên quốc
Lịch sử cách tân và phát triển và suy vong của thái bình Thiên Quốc gắn liền với cuộc đấu tranh của người dân china chống lại sự cai trị trong phòng Thanh cùng sự xâm lăng của các thế lực phương Tây.
Bạn đang xem: Lực lượng khởi nghĩa thái bình thiên quốc

I. Quân thái bình Thiên Quốc nổi dậy <1850-1854>
1. Bối cảnh lịch sử dân tộc sau cuộc chiến tranh nha phiến:
Dân cùng, tài lực tận, nguyên nhân không xẩy ra trong sớm tối; nhưng cuộc chiến tranh nha phiến là tiến độ tột thuộc sức chịu đựng. Quảng Ðông, tách Giang, Giang tô là những mặt trận chủ yếu. Trên Quảng Ðông, quyên lương hướng từ thương nhân, quan lại lại bắt lính, đòi lương, ngày ngày cấp cho bách; dân chúng phân tách Giang nửa số lưu ly, không cung cấp nổi lương với nhân lực; thức giấc Giang Tô buộc phải gánh vác nặng nề. Sau cuộc chiến tranh cứ nạp 1 thạch lương, thu thêm thêm 3 thạch; thuế đinh, thuế điền, 1 lượng bạc thu thêm 4,5 ngàn đồng tiền. Sự góp phần nặng nề của dân dĩ nhiên do bởi khoản tiền bồi thường cho người Anh, lần đầu tiên 600 vạn nguyên, rước từ ngân khố các tỉnh Giang Tô, tách Giang; số còn sót lại 1.500 vạn nguyên, thì 8/10 lấy từ những tỉnh.
Về phương diện thiết yếu trị, sau cuộc chiến tranh nha phiến uy tín bao gồm phủ trọn vẹn táng thất, nhưng lại dân lại vùng lên. Tổng đốc Lưỡng Quảng Kỳ Anh nhận định và đánh giá rằng “ Quan sợ hãi ngoại Di, ngoại Di sợ trăm chúng ta ” “ Dân rất có thể làm sợ hãi cái fan mà quan tiền sợ, thì dần dần dân đã coi thường chũm quan trong tay; ngoại hoán vị tuy bớt nhưng nội hoạn vẫn dấy lên.”
Rõ ràng sau cuộc chiến tranh nha phiến nội loạn đang xẩy ra ko ngớt. Năm 1843 quan trọng xẩy ra tại các tỉnh Quảng Ðông
2. Cuộc vận chuyển phản Thanh của Hồng Tú Toàn với đồ đảng:
Hồng Tú Toàn <1814-1864> là dân ngụ cư tại thị xã Hoa
Huyện Hoa vốn ngay sát Quảng Châu, vào thời kỳ chiến tranh nha phiến các quan văn võ tại Quảng Châu sốt ruột thất thố, quân binh gớm nhược không dám đánh; chỉ một vài nghìn quân Anh phụng cúng Thượng đế, ra uy như vị trí không người, dày xéo duyên hải, sông ngôi trường Giang; triều đình công ty Thanh phải cúi đầu qua đời phục. Gần như sự khiếu nại nêu trên, giả dụ Hồng Tú Toàn không thấy, thì cũng đã có lần nghe, phân biệt thời cơ xuất sắc đã tới. Năm 1843, tức sau cuộc chiến tranh 2 năm, gọi kỹ lại Khuyến thế lương ngôn, cảm thấy đầy đủ điều trong sách và loại mà Hồng hỏng cấu về truyền thuyết thần thoại lên trời phù hợp; Hồng xác thực rằng đã nhận mệnh Thượng đế làm Thiên tử, Khuyến rứa Lương ngôn là Thiên thư được Thượng đế ban cho, bèn tôn phù Bái Thượng đế hội. Ðồng chí đầu tiên của Hồng là Phùng Vân Sơn, cũng dân ngụ cư cùng làng và bạn học chung trường. Vì phá hủy bài vị Khổng Tử, khiến hương lý không dung, họ cần rời thị trấn Hoa. Năm 1844 Hồng với Phùng chu du các huyện thông thường quanh Quảng Châu, rồi đến huyện Quý
Hồng sống tận nơi trong 2 năm, lo việc trước thuật tôn giáo và chủ yếu trị; thuyết rằng fan trong cõi phàm là một trong những nhà, tất cả đàn ông là anh em, bọn bà là chị em; Thượng đế sinh chăm sóc bao bọc, ơn tự kia ra, ai trái với trời chịu tội lớn. Ngày này “ loạn cực sẽ trị, về tối cực sẽ sáng, chính là đạo trời, tối tan dần, phương diện trời đã mọc.” Theo đạo của Thượng đế khiến loạn thế trở thành công bình chủ yếu trực, cùng hưởng tỉnh thái bình “ Trước thời điểm sinh Thượng đế chăm lo, lúc chết lên thiên đường, vĩnh viễn tại trời hưởng trọn phúc.” còn nếu không sẽ trở thành yêu ma “ dịp sống bị quỷ trói, lúc bị tiêu diệt bị quỷ đánh, lâu dài tại ngục chịu khổ.” Lại chế ra Thập thiên điều, khuyên: kính bái Thượng đế, không kính bái tà thần, ko kêu thương hiệu Thượng đế vô cớ, lễ bái vào 7 ngày, hiếu thuận phụ thân mẹ, ko giết người hại người, không gian tà dâm loạn, ko trộm cướp, không nói hoang ngôn, không hễ lòng tham.
Luận về thời sự, thì khẳng khái ngang tàng “ với 18 tỉnh to bị khắc chế bởi 3 tỉnh giấc Mãn Châu, với 5 vạn vạn bạn Hoa bị khắc chế và kìm hãm bởi vài trăm vạn giặc Thát, thực đáng sỉ, đáng nhục. Lại mỗi năm tiền bạc sản phẩm & hàng hóa Trung Quốc biến thành khói thuốc, hút huyết mỡ của dân; 1 năm nặng nài nỉ như vậy, thì 200 năm triền miên, dân trung quốc kẻ giàu biến thành nghèo, kẻ nghèo không khỏi phạm pháp ” Năm 1847, Hồng đến quảng châu trung quốc sống tương khắc khổ cùng với Giáo sĩ Mỹ I. J. Robert
Lúc này Phùng Vân đánh tại núi Tử Kinh, thị trấn Quế Bình, thức giấc Quảng Tây đạt thành công lớn. Tử ghê là vùng núi rừng rậm rạp, nằm trong lòng giao lộ các huyện Quế Bình, Bình nam giới
Lúc Hồng Tú Toàn đến, các nơi tại Quảng Tây bừng lên, khi tan là dân, khi tụ thành giặc; từng nhóm đều có Ðầu mục, hoạt động rất mạnh, truyền ngôn rằng “ Kiếp vận chuẩn bị dấy lên, Bái thượng đế sẽ tiến hành miễn ” “ vào 10 nhà tất cả 5, 3 hoặc 8 fan theo, cũng có thể có những bạn đọc sách ví dụ thì ko theo; bạn theo phần đông thuộc nhà bựa khổ.” Hồng Tú Toàn phá tượng thần, dán thiếp “ Thiên điều ” tín đồ xem đông đúc, châu huyện không đủ can đảm can thiệp. Rồi “ xa ngay gần truyền miệng, tín vật dụng càng đông ” dẫn tới sự việc sĩ tử thân hào địa phương thuộc Bái Thượng đế hội xung đột. Lợi dụng địa phương này lắm loạn lạc, Hồng Tú Toàn cùng Dương Tú Thanh lập Bảo lương công phỉ hội
Lúc Phùng bị bắt, rồi Phùng và Hồng đi Quảng Ðông, Bái Thượng đế hội trải qua cơn dao động; Dương Tú Thanh, Tiêu Triều Quý mang danh Thiên phụ, Thiên huynh xuống trần nhằm trấn tĩnh nhân tâm; Dương là kẻ đốt than vào núi, có tương đối nhiều trí mưu; Tiêu là nông dân từ canh1, dõng cảm giỏi đánh nhau. Năm 1849, Hồng Tú Toàn từ bỏ Quảng Ðông đến, tự cho rằng biết tiếng nói của trời, điện thoại tư vấn trời là Gia Hòa Hoa, Gia đánh là anh cả, Hồng là em trang bị hai. Rồi phía trong nhà riêng, cấm đoán ai dòm ngó, không gửi cơm nước; vài ba ngày sau thoát ra khỏi nhà, bảo rằng đã đàm luận với Thượng Đế, nên người nào cũng sợ. Lại xác nhận việc Dương và Tiêu là Thiên phụ, Thiên huynh hạ phàm, vì chưng khi y lên trời đã từng thấy. Kể từ đó Dương thay đổi phát ngôn nhân của Thượng đế, Tiêu thành vạc ngôn nhân của Cơ Ðốc. Dương siêu gian hùng, thỉnh thoảng mượn danh Thiên phụ hạ phàm để đề cao bạn dạng thân, quyền ngang ngửa cùng với Hồng Tú Toàn.
3. Hồng Tú Toàn gây dựng Vương triều mới
Lúc bấy giờ tình hình Quảng Tây sôi sục, quan lại quân không tồn tại tháng nào ko tổn quân mất tướng; dân bọn chúng có tin đồn rằng năm Tân Hợi <1852> “ Thanh tận, Minh phục ”. Vào khoảng thời gian 1852, Ðạo quang quẻ mất, lời đồn thổi lại càng mạnh; Bái Thượng đế hội thú vị càng lớn, một người vào hội, anh chị cùng theo. Fan vào hội đưa tài sản điền sản hiến vào của công, không cho giữ riêng; tổ chức theo lối quân sự, 5 bạn 1 ngũ, 5 ngũ 1 lưỡng, 4 lưỡng 1 tốt, 5 giỏi 1 lữ, 5 lữ 1 sư, 5 sư 1 quân; mỗi đơn vị chức năng đặt Ngũ trưởng, Lưỡng tư mã, tốt trưởng, Lữ soái, Sư soái, Quân soái; trên Quân soái bao gồm Giám quân, Tổng chế, tướng mạo quân, Chỉ huy, Kiểm điểm, thừa tướng, chủ tướng, Quân sư.
Bái Thượng đế hội và Thiên địa hội bao gồm điểm tương thông, chính là phản Thanh; bắt buộc Hồng Tú Toàn hy vọng có thể thu hút được thế lực này. Số Thiên địa hội theo Hồng ko ít, tuy vậy số ngăn chặn lại cũng nhiều. đầu tiên họ không mê thích quy pháp luật nghiêm tự khắc của Bái Thượng đế hội; đồ vật hai là hai bên chủ trương về tôn giáo, thiết yếu trị bất đồng. Thiên địa hội bái 5 vị tổ2, Bái Thượng đế hội chỉ cúng Thượng đế, Thiên phụ, Thiên huynh. Thiên địa hội hiệu triệu phục hồi nhà Minh, Hồng Tú Toàn thì ý muốn tự thiết lập cấu hình vương triều.
Tóm tắt về thành viên thái bình thiên quốc, có kẻ sĩ bất mãn như Hồng Tú Toàn, Phùng Vân Sơn; nông, công chạm mặt nghịch cảnh như Dương Tú Thanh, Tiêu Triều Quý; nhân sĩ địa chủ hiểu chút xíu thơ văn như Vi Chính, Thạch Ðạt Khai, hồ Dĩ Quang; chỉ đạo hương dõng như Tần Nhật Cương. Lớp bên dưới thì quanh đó nông dân, công nhân; gồm kẻ gánh thuê, chèo thuyền thuê, buôn bán, lính đào ngũ, du đãng, chiếm bóc. Nói tới quê cửa hàng thì hầu hết là Lưỡng Quảng, nhưng phần lớn là Quảng Tây; cũng có một vài fan tại tỉnh khác giữ lại chức trọng yếu.
Triều đình Bắc Kinh so với tình hình tỉnh giấc Quảng Tây không hiểu biết nhiều một phương pháp rõ ràng. Mở màn qua tấu báo, Tuần che Quảng Tây chưa đề cập mang đến Bái Thượng đế hội. Tháng 9/1850 Thiên Ðịa hội đánh mang đến gần tỉnh thành Quế Lâm
Thái trung bình có lòng tin tôn giáo, hành binh không xâm phạm vật nhỏ dại của dân, lâm trận chịu sự ước thúc, vươn lên là một đạo quân bạo phổi ý chí kiên cường, lại được dân chúng ủng hộ. Chiến lược “ lấy cố thủ làm chính, mài mũi nhọn, dưỡng nhuệ khí, không giao chiến với quan quân ngay; tương trì những ngày, ngóng lúc quan liêu binh lơ là, thình lình bỗng dưng xuất, như dời núi triều dâng, không tồn tại gì cự nổi.” Quân Thanh thì tướng soái bất hòa, suy uỷ kèn cựa; quân tiếp viện ko được tập luyện, hiệu lệnh bất nhất, sợ co lại không đủ can đảm tiến. Tuần phủ Chu Thiên tước đoạt từng đem thế lực hai bên ra đối chiếu “Giặc càng tấn công càng thêm nhiều, dẫu vậy ta càng tấn công càng khiếp; giặc hung hãn nỗ lực không phải là đám ô hợp, bọn chúng kỷ phương pháp nghiêm minh, tuy thế quân ta thì không tồn tại chút kỷ hình thức nào, thoái dễ mà tiến khôn xiết khó.” “ Giặc sử dụng thuốc mê, bị thương cũng không màng, tiến công đến bị tiêu diệt thôi ”. Quan quân nhận định rằng “ giặc bao gồm tà thuật ” hoặc “ Giặc dụng binh toàn theo phép Tây Dương ”. Kế bên chỗ quan tiền binh đóng góp quân, buôn bản xóm hầu hết theo Bái Thượng đế hội; mẫu gọi là tà thuật chỉ là tinh thần tôn giáo, còn loại gọi là dụng binh theo phép Tây phương chỉ cần nỗi sợ hãi của cuộc chiến tranh nha phiến còn sót lại. Khâm sai đại thần Lý Tinh Trầm thấy tình núm không kham nổi, tấu xin lựa chọn thống soái cùng điều thêm quân, còn nếu như không toàn cuộc không cứu giúp vãn được.
Tháng 3/1851 quân Thái bỉnh thiên quốc từ cửa ngõ Hoàng Giang quay trở về Vũ Tuyên, Tượng Châu rồi hướng lên Quế Lâm phía bắc, bị tấn công thua; lại quay về trấn Kim Ðiền
Ngoài tổ chức triển khai quân sự, vấn đề kinh tế cũng được họ chú trọng. Lúc mở màn kẻ dấn mình vào Bái Thượng đế hội, vắt nhiên bắt buộc đem gia sản sung công; sau khoản thời gian cử sự, đông đảo kẻ bị ép gia nhập, ngoài câu hỏi nạp tài vật, cần đem item thiêu hủy, để tuyệt đường lưu luyến, một lòng theo mặt hàng quân. Khi mới chiếm Vĩnh An, Thiên vương vãi hiệu triệu các binh tướng mạo “ Phàm thịt yêu tặc, chiếm thành, trưng thu được xoàn bạc, gấm lụa, bảo vật, phải nộp vào Thiên triều thánh khố, kẻ nào trái lệnh bị xử chém.”
Về chế lịch, thái bình thiên quốc bao gồm “ Thiên kế hoạch ”. Lịch mỗi năm 365 ngày, tháng 31 ngày gọi là đối chọi nguyệt, mon 30 ngày call là tuy nhiên nguyệt; không có ngày tốt, xấu; định kỳ này không phải Trung hay Tây, đó là sự kết hợp giữa Âm cùng Dương lịch. Lịch cũng chia 7 ngày một tuần, nhưng mà ngày chủ nhật trước Dương lịch 1 ngày; cũng chấp nhận can chi5 để ghi ngày, tuy thế trước lịch china 1 ngày.
Ðại biểu cho lòng tin lý luận của tỉnh thái bình thiên quốc là 3 thiên cáo văn của Dương Tú Thanh cùng Tiêu Triều Quý ban bố vào tháng 6/1852; sở dĩ lấy tên 2 tín đồ này, vì lũ họ là thay mặt đại diện cho Thiên phụ, Thiên huynh. Cáo văn tất cả đoạn “ dương gian của Thượng đế, đàn Mãn Châu là rợ hồ yêu quái, tạo độc láo lếu loạn, cải biến hóa trung châu hình tượng, y phục, ngôn ngữ; làm cho nhục thanh nữ Trung Quốc, ức ức hiếp nam nhân; thủy tai hạn hán ko chu cấp, tư túi tước lột. Với 5 nghìn vạn dân chúng trung quốc lại bị khắc chế và kìm hãm bởi 10 vạn Mãn Châu, thực đáng nhục. Bây giờ Hoàng thiên giận dữ, mệnh Thiên vương góp quét không bẩn yêu nghiệt, khuyếch thanh thiên hạ, hưng phục quốc gia bị trầm luân, tùy chỉnh cấu hình cương thường; hy vọng toàn cục đồng trung tâm đồng lực quét sạch rợ Hồ.”
4. Quân tỉnh thái bình trên đà thắng lợi chiếm Nam gớm rồi khai triển lên phía bắc với quay ngược về phía tây
Kể từ lúc quân thái bình mới thoát khỏi tỉnh Quảng Tây cho tới nay, trong vòng 9 tháng, tiến quân trên 3.000 dặm, quét qua 5 tỉnh6 dọc sông trường Giang, binh sĩ tăng đến 30 vạn; tuy bao gồm kẻ bị ép, nhưng số người tình nguyện cũng ko ít. Lý do chính do tinh thần tôn giáo cùng tuyên truyền, tuy thế yếu tố kinh tế, quân sự cũng nhập vai trò quan lại trọng. Từ lúc vào mang lại tỉnh hồ Nam “ chuyên cướp phá thành thị, không phần lớn không cướp bóc tại nông thôn, lại còn mang y phục tại thành thị chia cho các dân nghèo ” với truyền ngôn rằng đang miễn thuế 3 năm, cần dân quê “ mong muốn giặc cho ”. Bạn nghèo thường ghét hận bạn giàu, còn quân thái bình đến không hại cho họ, lại còn có lợi, đề xuất “ giặc chưa tới tâm lòng vẫn xa lìa, giặc mang lại thì trở phải vui vẻ ” tranh nhau nghênh đón. Quân Thái bình tín hiệu lệnh nghiêm, kỷ phép tắc vững, không tao nhiễu; lúc new đến ra vẻ lễ phép với những người hiền, rồi tiếp đến uy hiếp, yêu cầu dân đầy đủ sợ phục. Quân Thanh thì cướp tách gian dâm, thấy giặc thì chảy vỡ, nhìn ngó bồi hồi; vì thế quân tỉnh thái bình ở nạm chẻ tre, nhắm tới đâu tấn công tan nơi đó.
Quân thái bình đã có dự định chiếm Nam ghê từ trước, khi chưa thoát ra khỏi Quảng Tây mỗi lần đánh nhau với quan liêu quân thường nói “ Ta vẫn đánh Giang Nam, đâu có sợ gì quan tiền quân các ngươi.” Dương Tú Thanh từng nói “ Thượng sách thời nay là bỏ Quảng Tây ko ngó đến, tiến thẳng theo trường Giang mà lại đánh các đồn ải, vứt nơi lợi hại, lấy cho được Kim Lăng
Vào đầu tháng 5/1853, mệnh Thiên quan lại phó vượt tướng Lâm Phượng Tường, Ðịa quan tiền chánh quá tướng Lý Khai Phương tấn công phía bắc; Xuân quan tiền chánh quá tướng hồ nước Dĩ Quang, Hạ quan chánh quá tướng Lại Hán Anh mang quân trở lại đánh phía tây. Quân bắc phạt vẫn theo chiến lược xung kích như cũ “ Quân đi theo con đường tắt, đến Yên đô gấp, ko tham tấn công thành đem đất, mức giá thời gian.” Ðạo quân phía tây với nhiệm vụ hàng phục phía tây sông trường Giang, chế ước phía nam giới sông Hoàng Hà.
Thuyết an toàn cho rằng Hồng, Dương đã phạm sai lạc vì mang quân lên phía bắc quá ít. Lực lượng của Lâm, Lý tất cả thuyết cho rằng chỉ 3 ngàn, có thuyết 2 vạn; nói kết luận không đủ. Quân xuất hành từ phía bắc tỉnh An Huy, lên đến phía đông tỉnh Hà phái mạnh
Tháng 2/1854 quân bắc phạt lương hết, tiết trời trở đề nghị lạnh, thủ công tê cóng, bị tiêu diệt không ít; lại bị kỵ binh của Tăng cách Lâm Thấm đánh bại, đành đề nghị rút lui phía nam. Lúc này Thiên khiếp phái viện quân lên phía bắc, vào trung tuần tháng bốn đến phía tây-bắc tỉnh sơn Ðông
Nguyên nhân bắc vạc thất bại, trước tiên do binh sỹ không đủ, lại còn do bộ binh không địch được kỵ binh của Tăng biện pháp Lâm thấm trong cuộc chiến tại khu đất bằng. Thiết bị hai do ngôn ngữ bất đồng, bạn phương bắc cẩn trọng, theo quân thái bình không nhiều. Từ kia trở về sau, quân thái bình không quá được sông Hoàng Hà, nhờ đó nhà Thanh giữ lại gìn được vùng khu đất căn bản.
Quân thái bình tiến công tại Hoa bắc thất bại, trận chiến miền tây cũng không được đắc ý. Quân tây chinh có trên 1000 chiến thuyền, quân số cũng thừa trội quân tấn công miền bắc. Mon 8/1853 tái chỉ chiếm An Khánh, hồ Dĩ Quang gìn giữ giữ, riêng rẽ Lại Hán Anh xua quân thanh lịch phía tây vào thức giấc Giang Tây vây hãm Nam Xương
Tháng 2/1854 quân Thái Bình thắng lợi tại phía đông tỉnh hồ Bắc, chiếm Hán Dương, Hán Khẩu lần thiết bị ba. Một phương diện vây thành Vũ Xương, một mặt tiến xuống hồ nước Nam chiếm Nhạc Dương, rồi vòng qua trường Sa, lấn chiếm Tương Ðàm
5. Các nước tây thiên tiếp xúc với thái bình thiên quốc
Từ khi các nước tây thiên vào tranh giành mua sắm tại Trung Quốc, thì sự trở nên loạn tại Trung Quốc không thể là vấn đề nội bộ của nước này. Các giáo sĩ và thương nhân nước ngoài quốc nhận biết Thái bình thiên quốc là thế lực mới trong công cuộc vận động bí quyết mạng, đối với tôn giáo này họ cảm xúc hứng thú; nếu trung quốc là một đất nước theo đạo Cơ Ðốc thì sẽ có ích lợi trong việc sắm sửa và truyền giáo; báo chí của mình đều biểu đồng tình. Về các quan chức nước ngoài giao mong muốn nhân dịp này, thu nhiều quyền lợi từ triều Thanh hoặc quân Thái bình.
Qua lần đi này S.J. Bonham thấy được quyền năng quân thái bình lớn mạnh, tất vẫn thành công, về sau nước Anh bao gồm thể đổi khác chính sách; trước mắt buộc phải giữ vắt trung lập. Riêng rẽ Thomas Taylor Meadows có nhiều cảm tình với quân Thái bình, cho rằng nếu như họ thành công xuất sắc thì không những hoàn toàn có thể khuếch trương việc truyền giáo và giao thương, riêng trung hoa cũng rất có thể bước lên tuyến phố tiến bộ. Tuần đậy Giang đánh
Vào mon 6/1854 người kế nhiệm S.J. Bonham là John Bowring
Người Pháp theo Thiên chúa giáo, so với tân giáo của thái bình thiên quốc ban đầu có cảm tình tốt. Mon 12/1853, Sứ trả Pháp tía Nhĩ ba Long cho Nam Kinh, sai người vào thành trước, gặp vị vượt tướng bọn họ Lại
Tháng 5/1853 Giáo sĩ tín đồ Mỹ, I. J. Robert
Chính bao phủ Mỹ ban huấn lệnh cho tất cả những người kế nhiệm Humphrey Marshall là Robert McLane
Qua câu hỏi tiếp xúc cùng với 3 nước Anh, Pháp, Mỹ; thấy được con đường lối đối ngoại của tỉnh thái bình thiên quốc đầy hậu đậu về, trường đoản cú cao, thiếu phát âm biết; còn vượt tệ hơn cả triều Thanh trước thời chiến tranh nha phiến. Mặc dù thuyết giảng “ trần thế một nhà, bốn biển lớn là bạn bè ” tuy nhiên chỉ xác nhận độc tôn địa vị và tôn giáo của Thiên vương.
Xem thêm: Nêu Quy Tắc Cộng Hai Phân Số Khác Mẫu Số, Toán Lớp 4 Phép Cộng Phân Số
—————————
Chú thích
1. Từ bỏ canh: fan cày ruộng nhà, không cày mướn.2. Năm vị tổ tức ngũ tổ đều thuộc phái thiếu Lâm, kín đáo khai triển tổ chức phản Thanh phục Minh.3. Lưỡng Giang: tất cả Giang Tô, An Huy, Giang Tây.4. Châu Vĩnh An: năm 1914, biến đổi huyện Mông đánh
_______________________________________________________
II. đa số nét đặc trưng về thái bình thiên quốc
1. Ngự trị do tín ngưỡng
Ðối với thái bình thiên quốc, tôn giáo ảnh hưởng không gì mập bằng. Hồng Tú Toàn từ xưng được Thiên phụ thượng đế phong có tác dụng chân chúa, vị thế và quyền lực tối cao do trời ban. Tuy nhiên tôn giáo của Hồng không hẳn chân chính Cơ Ðốc Tây phương, rất có thể gọi đây là một loại Thượng đế giáo, hoặc “ Hồng giáo ”. Từ thời điểm năm 24 tuổi quay trở lại trước, sách đọc của Hồng chỉ với kinh, sử, hầu hết tín ngưỡng nghe biết là Phật, Ðạo, Thần tiên; kiến thức sơ đẳng về Cơ Ðốc giáo cùng quan niệm về Thượng đế chỉ đem từ cuốn sách Khuyến cố lương ngôn cạn hẹp. Từ gần như điều thu gom được, Hồng tự lý luận; lợi dụng tôn giáo nhằm đạt mục đích chính trị. Nói kết luận Hồng chưa phải là tín đồ vật của tôn giáo nào, Hồng là Giáo chủ.
2. Binh dân đúng theo nhất
Lúc bắt đầu cử sự, tỉnh thái bình thiên quốc định quân chế, được đánh dấu trong sách Thái bình quân mục. Ðơn vị lớn nhất là quân, để Quân soái; dưới Quân soái tất cả Sư soái, Lữ soái, giỏi trưởng, Lưỡng tứ mã, Ngũ trưởng. Sau khoản thời gian vào tỉnh hồ nước Nam, đặt thêm Thổ doanh, Thủy doanh; Thổ doanh là solo vị đặc biệt quan trọng chuyên đào địa đạo đánh thành, Thủy doanh đảm trách thủy chiến cùng siêng chở sản phẩm hóa. Lại có các doanh lo về kỹ năng sản xuất hậu cần, không trực tiếp tác chiến như Mộc doanh, Kim doanh, Chức doanh, Hài doanh; gọi chung là Tượng doanh. Lúc đầu đặt bạn nữ doanh, mỗi doanh 2500 người, chị em binh vào khoảng ¼ số quân; sau khi hành quân đến sông ngôi trường Giang, vì thiếu nữ vùng này yếu ớt không tòng quân tác chiến được, cần lập nữ giới quán. Lại còn lập quân thiếu thốn niên hotline là Ðồng tử quân, lâm trận dõng cảm, tín ngưỡng một chiều, biến đổi cán bộ trung kiên.
3. Chính sách quan lại và bao gồm sự
Chính thể của thái bình thiên quốc được quân sự hóa, đại lược phân tách thành: triều nội quan, quân trung quan, thủ thổ quan, hương quan; từ trung ương đến địa phương đa số theo quân hàm. Triều nội quan liêu tại trung ương, trong số đó có Thiên vương vãi cung, Ðông điện tức Ðông vương phủ, Bắc điện tức Bắc vương phủ, Dực điện tức Dực vương phủ; Ðông năng lượng điện quy mô to hơn cả Thiên vương vãi cung. Quân trung quan tất cả Tổng chế, Giám quân, Quân soái trở xuống. Thủ thổ quan tức địa phương quân, cũng có thể có riêng Tổng chế, Giám quân; từng quận đặt Tổng chế, các châu để Giám quân. Hương thơm quan đặt viên chức tự Quân soái cho tới Lưỡng tư mã, căn cứ nhân khẩu các ít, đa số dùng tín đồ địa phương. Ko kể việc quân sự chiến lược Hương quan tiền còn phụ trách những vấn đề tôn giáo, giáo dục, tư pháp, chủ yếu trị, khiếp tế. Hàng ngày Lưỡng bốn mã phụ trách dạy học các trẻ em vào 25 nhà, vào trong ngày Chủ nhật trai gái cho học giáo lý, tụng niệm Thượng đế. Cứ 7 tuần bao gồm Sư soái, Lữ soái, xuất sắc trưởng vắt phiên đến giảng thánh kinh, và điều hành và kiểm soát mọi việc; trường hợp địa phương không giải quyết được thì đào đạt lên trên.
4. Thánh khố với điền mẫu mã chế độ
Cùng hưởng phổ biến là chính sách căn phiên bản của thái bình thiên quốc; “ nhắm mang đến thiên hạ thuộc hưởng đại phúc của Thiên phụ Hoàng đế, không có bất kì ai không được no đủ ”. Nhu cầu từng ngày của quân dân phần lớn do cơ quan chính phủ trù tính cung cấp, với lý tưởng một thôn hội giàu không tài năng sản riêng, kiềm chế được bè đảng, phòng tuyệt tham ô. Ðể tiến hành lý tưởng này, Thánh khố cùng điền mẫu cơ chế được đặt ra.
5. Ðịa vị phụ nữ
Thái bình thiên quốc đối xử với thiếu phụ khác xưa. Ðứng về mặt tôn giáo ý niệm nam những anh em, cô gái đều chị em. Về phương diện chính trị đàn bà cũng có thể làm quan, đa phần làm việc tại Thiên vương vãi cung hoặc những Vương tủ “ rất nhiều mặc áo gấm, ăn đồ ngon, ra vào rung chiêng trống cưỡi ngựa, bít lọng vàng, thị tỳ theo hầu mấy người.” Về tởm tế, được cung cấp ruộng đất như phái mạnh giới. Về mặt tục lễ, hôn nhân gia đình không luận chi phí bạc, cấm nhiều thê, chưa hẳn bó chân, ko được phép làm con hát, cấm tà dâm; trai gái không láo lếu tạp, thiếu phụ đều nghỉ ngơi riêng trong cô gái quán.
Hồng Tú Toàn thi hành chuyển đổi lớn trên Trung Quốc, mong mỏi cải tạo china và thậm chí cả lịch sử dân tộc thế giới. Hồng ước ao phá trừ đa số tín ngưỡng gồm sẵn, thiết lập tín ngưỡng riêng; khống chế để sử dụng mọi tài vì sao lực đồ dùng lực. Hồng ôm bốn tưởng đại đồng ko tưởng, tự cho chính mình độc quyền, “ bất cận người yêu ”, chỉ cầu cho được việc.
III. Sự solo của cố lực truyền thống <1853-1860>
1. Tăng Quốc Phiên lãnh đạo:
Vào tiến trình vua Ðạo quang quẻ mất, Hàm Phong lên ngôi <1851>, loàn nổi lên tại hồ nước Nam, Quảng Tây; cử nhân Giang Trung Nguyên lập dân binh Sở dõng, góp quan quân dẹp loàn tại Tân Ninh
Sau khi bàn luận thống nhất, Tăng tổ chức một đạo tân quân, đối kháng với quân Thái bình; vấn đề được vua Hàm Phong phê đúng và khuyến khích “ đem hết sức lo liệu, nhằm phòng tiễu hữu hiệu.” Tân quân không phần lớn răn ăn hiếp những mọt tệ trạng tệ bạc nhược của quân Lục kỳ1, mà lại còn noi theo niềm tin đoàn kết kiên định của quân Thái Bình. Tăng Quốc Phiên nhận định và đánh giá “ ngày hôm nay muốn khử giặc, thì chư tướng đề xuất nhất tâm, vạn fan một bụng ”, “ hít thở cùng nhau, đau ngứa liên quan, lao vào lửa đồng hành, nhảy đầm qua nước sôi cùng tiến; win thì bưng bát rượu nhịn nhường công, bại đã liều mình thuộc cứu. Giặc gồm lời thề không quăng quật tử thi đồng đảng, ta cũng thề không quăng quật tử thi đồng đảng; hãy máu chiến một hai lần, để đổi mới cách chú ý của dân chúng.” Tân quân có cách gọi khác là Tương quân, có những điểm lưu ý sau đây:
– Về quân quân nhân chọn giới trẻ nông thôn, thực thà chất phác; không chọn bầy vô lại tại thành thị. Tướng thì chọn số đông Nho sinh trung nghĩa phát âm quân sự, chí đồng đạo hợp.
– Biên chế: 10 tín đồ thành một đội, 8 team thành một tiêu, 4 tiêu thành một doanh, họp vài doanh hoặc 10 doanh thành một Thống lãnh. Toàn quân từ bên trên xuống dưới, còn nếu không là bà nhỏ quen biết, thì cũng là người cùng xóm làng “ tướng soái thuộc đem hết khả năng, binh tướng cùng tập luyện ”
– Tập luyện: quân lính “ khổ công tinh nhuệ nhất ”, hằng ngày tập tành trận pháp, tác chiến; niềm tin kỹ luật cũng khá được chú ý. Lại soạn những bài ca nhằm học, như: “ Chớ đào tẩu ”, “ Cần một lòng ”, “ Thao luyện vũ nghệ ”; nhắm phấn khích tướng tá sĩ, trung nghĩa một lòng.
– Ðãi ngộ: Tăng nhận định rằng lương phía không đủ, không thể tạo nên đạo quân liêm khiết, không còn lòng. Buộc phải qui định Tương quân mỗi cá nhân lính lãnh lương 4 lượng 2 tiền, so với quân Lục kỳ lương cao cấp bội; mối cung cấp lương do từ quyên góp, kế tiếp là tiền thu thêm từ thuế sản phẩm hóa.
Cả nhị phe rất nhiều cố tranh thủ dân tâm, quân tỉnh thái bình lúc khởi sự truyền tay Phụng Thiên thảo hồ nước hịch2, thì Tương quân cũng biên soạn Thảo Việt phỉ hịch3 để thuyết minh lập trường.
Mở đầu hịch văn công kích quân tỉnh thái bình tàn ác, trong nội bộ sáng tỏ đối xử; người gốc Quảng Tây thì được đãi ngộ, các tỉnh khác thì bị khinh rẽ đọa đày “ Thuyền bè ko kể bự nhỏ, quần chúng. # không nhắc giàu nghèo đều vị giật sạch, trai gái bị bắt; lũ giặc Quảng Tây thì được tôn vinh, dân Lưỡng Hồ4, Tam giang5 thì bị bức hiếp.” sau đó thống kích quân thái bình phá hoại luân lý độc thân tự “ Trung Quốc mấy nghìn năm lễ nghĩa nhân luân, thi thư điển tắc, một sáng quét sạch… Khổng Tử, khỏe mạnh Tử của ta đề nghị thống khóc vị trí cửu tuyền, phàm kẻ đọc sách biết chữ há có thể buông tay áo ngồi quan sát ? ”. Lại đả kích quân Thái bình hủy diệt điện thờ thần, Khổng Tử, và các bực nhân vật như quan liêu Công, Nhạc Phi. Cuối cùng thân minh sứ mệnh của Tương quân là cứu giúp dân bảo vệ đạo, giúp vua, phục hồi nhân luân, báo thù cho sinh linh, làm nguôi lửa giận của thần minh; hy vọng trung nghĩa nhân dân, cộng đồng phấn khởi; phần nhiều kể bị hiếp bị bắt, về bên với nẻo chính.
2. Tương quân khởi sự
Vào tháng 1/1854, thất thủ đúng theo Phì
Vào đầu năm 1855, quân thái bình dưới quyền Dực vương Thạch Ðạt Khai chi viện cho miền tây, Tương quân bị tổn thất. Hán Dương, Hán Khẩu, Vũ Xương lại không giữ được; trường đoản cú Vũ Xương đến Thiên tởm
3. Nội biến tại Thiên Kinh
Thái bình thiên quốc định đô tại Nam kinh
Do vị Dương Tú Thanh đưa thác Thiên phụ xuống cõi trần, gắng mọi quyền lực tối cao về tôn giáo, quân sự, thiết yếu trị; tự tiện chuyên chế, coi Hồng Tú Toàn như truất phế vật, thường xuyên lăng nhục la mắng. Ðối cùng với Vi Chính, Thạch Ðạt Khai, Tần Nhật cương cứng thì chỉ tay sai khiến; Vi Chính, Tần Nhật cương cứng thường bị phạt tiến công trượng; mối oán thù kết sâu không chỉ là một ngày; tuy vậy giặc bạo dạn còn nằm bên hông, cần chưa lộ ra hành động. Trước đó vào thời điểm năm 1855, tác gỉả Tặc tình ân hận toản đã và đang đề cập đến sự việc này, cho rằng “ Dương Tú Thanh với trung tâm gian giảo, chuyển Hồng Tú Toàn lên hư vị, tuy nhiên thực sự vắt quyền lớn, bắt chiếc những gian thần đời trước, đang giết Hồng để thế chức.” Lại bảo “ giặc họ Dương với Vi chủ yếu nghi kỵ, chẳng bao lâu đang manh chổ chính giữa nuốt nhau.”
Sau lúc Thiên kinh được giải vây, lại thành công tại miền thượng du sông ngôi trường Giang; hôm nay dã vai trung phong của Dương Tú Thanh biểu hiện càng mạnh, giả thác Thiên phụ xuống trần, bức bách Thiên vương, tự Cửu thiên tuế trường đoản cú phong thành Vạn tuế! trong tháng 9/1856, Vi Chính, Tần Nhật cương trong một hành vi chớp nhoáng, như sấm không kịp bịt lỗ tai, giết Dương Tú Thanh.
Nguyên Vi thiết yếu bị thua, trường đoản cú Giang Tây trở về, bị Dương Tú Thanh mắng mỏ trách cấm đoán vào thành; sau đó Vi liên tiếp xin, phải được chấp nhận. Vi thủ đoạn với Hồng Tú Toàn, Tần Nhật cưng cửng trước; rồi một hôm đến lấp Đông vương vãi yết kiến Dương Tú Thanh, quỳ xuống hoan hô vạn tuế, Tú Thanh lưu lại nạp năng lượng yến; trong buổi tiệc bất thình lình cần sử dụng dao đậy trong bạn đâm chết Dương Tú Thanh, rồi tuyên bố “ Đông vương vãi mưu phản, ta nhận mệnh Thiên vương giết nó.” kế tiếp cho ngừng hoạt động thành, truy tìm đồ đảng của Đông vương; nội bộ xẩy ra cuộc láo chiến một tháng trời, vật dụng đảng Đông vương vẫn tồn tại trốn tránh. Lại thị vk của Hồng tú Toàn bảo rằng “ Đảng giặc không làm thịt hết đã lưu hậu họa ”, nhân bàn mưu cùng với Tú Toàn trả phạt Vi thiết yếu tội đánh trượng7 rồi kêu gọi đồ đảng Tây vương cho xem, lúc đến nơi bèn đến giết sạch; tổng kết phe Dương Tú Thanh bị giết cho 2 vạn. Ðây là cuộc nội biến đầu tiên tại Thiên kinh.
Tháng 10, Thạch Ðạt khai từ hồ Bắc trở về Nam kinh gấp, trách Vi chủ yếu giết thừa nhiều. Vi Chính, đang lỡ ra tay đành bắt buộc tiếp tục, định đem những người khác ý ra thanh trừng. Thạch Ðạt Khai đề xuất dùng giây thừng leo qua thành chạy trốn; sẽ là nội thay đổi lần lắp thêm hai.
Từ kia Vi thiết yếu không phân biệt trắng đen, giết fan không ngớt, treo phần thưởng cho ai bắt được Thạch Ðạt Khai cùng giết mẹ, vợ, bé trai, con gái của Đạt Khai. Mon 11, Thạch Ðạt Khai trường đoản cú phía tây sông trường Giang với quân trở về, cùng lúc Hồng Tú Toàn hợp những quan văn võ trên Thiên khiếp giết được Vi Chính, Tần Nhật Cương; chính là nội biến đổi thứ ba.
Vào mon 12, hồ Lâm Dực quá cơ hạn chế Vũ Hán, bình định Hồ Bắc; Tương quân ổn định miền hậu phương, lương phía quân giới tích lũy đầy đủ, thương bệnh binh được bảo dưỡng.
Thạch Ðạt Khai là nhân thiết bị kiết xuất về chính trị vào quân Thái bình. Tăng Quốc Phiên mấy lần dìm xét, “ y tối hung hãn, trí trá ” “ dùng ngụy trá để khiến người, mang nhân nghĩa cuốn hút dân.” Tả Tông Ðường cũng nhận định rằng “ iảo hoạt hơn người, vốn được lòng bọn giặc; tài trí hơn cả đồng bọn. Xem giải pháp làm của y, có phần vậy kết lấy được lòng người, ước nhân tài, không xu phụ vào triết lý tà giáo; là 1 trong những tông chúa của giặc, đáng cho ta úy kỵ.” sau khoản thời gian Vi chủ yếu chết, Thạch Ðạt Khai quản lý chính sự, kiêm thực hiện công thủ, trọng dụng những tướng lãnh bạn trẻ như è cổ Ngọc Thành, cùng Lý Tú Thành, một kĩ năng mới lộ ra. Lại link với giặc Niệm trên phía bắc sông ngôi trường Giang, bình ổn được cục diện thái bình thiên quốc. Cơ mà Hồng Tú Toàn thì đã quá no bởi vì sự ức hiếp đáp của Dương Tú Thanh, Vi Chính, nên không tin người ngoài; chỉ tin dùng đều anh ruột không tài năng là lũ Hồng Nhân Hữu, Hồng Nhân Ðạt.
Vào tháng 6/1857, Thạch Ðạt Khai bị anh em Nhân Hữu, Nhân Ðạt nghi kỵ, cảm thấy lo ngại không yên tâm. Đồ đảng Trương Toại khuyên răn rằng “ Vương được lòng dân, tại sao lại chịu ở bên dưới tay người, nếu trung nguyên không dễ mưu, sao chưa đến Tứ Xuyên, lập nạm đỉnh phân phát như lưu Bị hồi xưa ? ”. Đạt Khai theo, mưu với è Ngọc Thành, Lý Tú Thành, mà lại hai tín đồ không theo; bèn mang lại An Khánh, rồi chuyển mang lại Giang Tây để cách tân và phát triển riêng. Thực tế đã ly khai khỏi Hồng Tú Toàn, trường đoản cú dựng riêng rẽ lá cờ; kia là biến chuyển cố thứ tư của tỉnh thái bình thiên quốc.
Sau lúc Thạch Ðạt Khai quăng quật đi, Trấn Giang không giữ lại được, bằng hữu họ Hồng chuyên quyền phóng túng, khiến nhân trọng tâm không phục, ngán nản. Tăng Quốc Phiên cho rằng trong tầm một năm rất có thể đánh chiếm hữu được Nam Kinh, nhưng thực tiễn lực lượng Hồng Tú Toàn còn kéo dài được vì chưng những tại sao sau đây: thiết bị nhất, do tin đồn thổi rằng quân Thanh so với những bạn gốc Quảng Tây nếu bắt được thì không tha, nên lũ này chỉ biết tử chiến, đánh đến cùng. đồ vật hai, vì Trần Ngọc Thành, Lý Tú Thành trung dũng thiện chiến, yêu cầu uy cụ quân thái bình lại được phấn chấn. đồ vật ba, triều đình công ty Thanh vẫn còn đó phân biệt Hán, Mãn; đối với Tăng Quốc Phiên chưa hoàn toàn tin, ko giao đến toàn quyền, bắt buộc Tương quân chưa vươn lên được.
4. Quân thái bình thiên quốc phấn khởi trở lại
Năm 1859, một người đồng đội của Thiên vương là Hồng Nhân Can từ mùi hương Cảng đến, được trọng dụng, phong tước đoạt Can vương, cụ quân cơ; Trần, Lý cũng rất được phong tước Anh vương, Trung vương. Hồng Nhân Can kha khá có trí thức, định sách lược cải cách, trước tác Tư thiết yếu tân biên, luận về phương sách giáo dục chính trị, đại thể núm giới; công ty trương thu thái cơ chế mới cùng công nghệ kỹ thuật. Hồng đề nghị tập trung quyền về một mối, cải cách phong tục, thực hành theo tây phương với hầu hết điều ví dụ như: đặt thư tín tiệm , tân văn quán , y viện, thị xã công sở, hương binh
Năm sau <1860> gồm một người giỏi nghiệp trường đoản cú Mỹ thương hiệu là Dung Hoành8 kiến nghị nâng cấp tổ chức quân đội, thiết lập học hiệu lục quân, hải quân; trường thực nghiệp, định cơ chế giáo dục, thiết lập cấu hình chính lấp lương hảo, dùng kĩ năng để thế vấn, mở ngân hàng; mà lại cũng không thấy thực hành. Dung Hoành lưu lại tại Thiên tởm hơn một tháng trời, phân biệt Hồng Tú Toàn không tồn tại năng lực để kiến tạo một nước china mới.
Lúc này quân Thanh chia làm 2 tập đoàn lớn lớn: đầu tiên là đại doanh Giang nam giới tại hạ du sông ngôi trường Giang vày Hòa Xuân và Trương Quốc Lương chỉ huy; thiết bị hai đa số là Tương quân, bên dưới quyền Tăng Quốc Phiên và Hồ Lâm Dực, tại miền thượng du. Ðại doanh Giang nam giới tại Phố Khẩu
Trung vương vãi Lý Tú Thành, Can vương vãi Hồng Nhân Can ước ao phá vây khốn, bèn áp dụng kỵ binh cơ hễ đánh phía bắc An Huy rồi xuống Giang Tô, chiết Giang phía nam, nhắm quấn sau sườn lưng đại doanh Giang Nam, giảm đường tiếp tế, phân chia binh lực. Bây giờ quân tỉnh thái bình đã tấn thu được các thành bao phủ tại Cao Lương
Trong vòng 7 năm, trọng yếu chiến lược của quân thái bình chủ trương cụ công trên thượng du sông ngôi trường Giang, thủ trên hạ du; về hạ du sông ngôi trường Giang, chưa bao giờ vượt quá Ðan Dương
5. Tăng Quốc Phiên thống lãnh miền Đông Nam
Sau khi chiếm lại Vũ Hán trong thời điểm tháng 12/1856, Tương quân ko thừa cơ hội nội bộ quân thái bình biến loạn, mang toàn lực tiến thẳng; lý do chưa hẳn lực bất tòng tâm, nhưng bởi vì Mãn Thanh thiếu lòng tin người Hán. Thời Tương quân đầu tiên thành công tại tỉnh hồ Bắc, gồm viên Ðại thần tâu rằng Tăng Quốc Phiên chỉ là một dân hay quật khởi, tín đồ theo bao gồm đến hành vạn; sợ không hẳn là điều phúc cho Vương triều, vua Hàm Phong nghe qua vươn lên là sắc. Vì thế trách nhiệm của Tăng được giao rất nặng, nhưng quyền lực bị hạn chế, chỉ có hư hàm “Khâm sai Binh bộ hữu thị lang”.
Vào mon 3/1857 nhân thân phụ mất, xin nghĩ để chịu tang, trong thâm tâm đã bao gồm ý mong muốn rút lui. Tháng 7 xin từ chức, trình diễn mấy năm qua làm việc gặp nhiều cực nhọc khăn: đồ vật nhất, những quan chức dưới quyền lập công cần trình lên để xin chức, chứ không cần được xẻ ngay chức; vật dụng hai, việc trù hoạch điều động nằm trong tay Tổng đốc, Tuần phủ, so với các viên chức này Tương quân chỉ với khách; vật dụng ba, lệnh phụng mệnh chỉ đạo quân không được minh bạch, gồm lời dị nghị, ấn tín thường xuyên bị cầm đổi, nên những châu huyện nghi ngờ cho là đưa tạo.
Xem thêm: Trạng Thái Dừng Của Nguyên Tử Là Trạng Thái Dừng Của Nguyên Tử Là Gì?
Tăng Quốc Phiên nghỉ tận nơi hơn một năm, vào khoảng thời gian 1858 Thạch Ðạt Khai với quân tiến về phía đông, mới được gọi quay trở lại chức. đầu tiên mệnh tăng viện Chiết Giang, rồi lại mệnh mang đến Tứ Xuyên; cuối cùng mệnh bức tốc quân An Huy, kiềm chế quân Thái bình, để cho Hòa Xuân
Lúc đại doanh Giang nam bị đánh, chính là lúc Tăng Quốc Phiên, hồ nước Lâm Dực, cùng Tả Tông Ðường họp bàn trên Túc Tùng