Khi Ta Ở Chỉ Là Nơi Đất Ở Khi Ta Đi Đất Đã Hóa Tâm Hồn

  -  

Câu trả lời được tuyệt đối chứa thông tin đúng mực và xứng đáng tin cậy, được chứng thực hoặc vấn đáp bởi các chuyên gia, giáo viên hàng đầu của chúng tôi.

Bạn đang xem: Khi ta ở chỉ là nơi đất ở khi ta đi đất đã hóa tâm hồn


Trong bài bác thơ " giờ hát con tàu" của Chế Lan Viên nhà thơ đang viết buộc phải câu thơ khiến cho cho chúng ta có nhiều suy ngẫm " khi ta ở, chỉ nên nơi đất ở/ khi ta đi, đất đang hóa trung tâm hồn". Câu thơ cho thấy sự đính thêm bó, thân mật của tác giả đối với một mảnh đất nào đó. Đây cũng là 1 trong quy hình thức nhân sinh mà lại ai trong họ cũng đang trải qua. Rất có thể khi đến một nơi nào đó ban sơ sẽ khôn cùng lạ lẫm, lạ lẫm thì đó chỉ với " nơi đất ở". Nhưng mà khi mà nó sẽ gắn bó với ta, lúc nó đã làm một trong những phần không thể thiếu thì nó chính là tâm hồn, là nơi bắt đầu nguộn của ta. Người sáng tác sử dụng trường đoản cú "đi" và "ở" trái ngược nhau tại cần cho họ cảm giác đi rằng lúc xa mảnh đất nền đó họ mới nhận biết được tình cảm, nhận ra tâm hồn đã gắn bó với địa điểm này. Còn khi vẫn còn đó ở, lúc này thì dường như đã quên đi tình cảm đó.

Xem thêm: Một Xilanh Kín Chia Làm 2 Phần Bằng Nhau Bởi Một Pitong Cách Nhiệt


star

starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar




*

Đây là câu vấn đáp đã được xác thực

Câu vấn đáp được đảm bảo chứa thông tin đúng mực và xứng đáng tin cậy, được chứng thực hoặc vấn đáp bởi các chuyên gia, giáo viên số 1 của bọn chúng tôi.

Xem thêm: Suy Nghĩ Về Tình Mẫu Tử Trong Đoạn Trích Trong Lòng Mẹ Của Nguyên Hồng


“Khi ta ở, chỉ với nơi khu đất ở Khi ta đi, đất đang hoá vai trung phong hồn!”

Qua nhị câu thơ trên Chế Lan Viên đã chỉ ra rằng một quy luật: lúc ta new đặt chân cho một chỗ nào đó, đa số thứ còn xa lạ nên đó "chỉ là chỗ đất ở". Tuy nhiên lâu dần khi đang gắn bó biết từng nào kỉ niệm rồi khi ta tự biệt khu vực ấy ra đi, đất ở đó đã lưu duy trì lại đều kỉ niệ đó đề nghị đã "hoá trọng tâm hồn". Thật vậy, mảnh đất mà ta từng sống như 1 người bạn tri kỉ, như một quê nhà thứ hai của nhỏ người, cho nên khi đi xa, chổ chính giữa hồn ta như vẫn tồn tại lại nơi mảnh đất nền đó. Đây đó là một chân lý đúng đắn xuất vạc từ cảm hứng mãnh liệt cùng sâu lắng của vai trung phong hồn. Như học sinh, sinh vien từ những tỉnh không giống lên thủ đô để học hành sinh sống, mới lúc bước đầu ta còn thấy xa lạ, không quen thuộc, hồ hết trải vượt một quá trình dàu đính bó thì các kỉ niện về một thành phố phồn hoa này đã mãi được giữ trữ. Cầm lại,sự gửi hóa thân thuộc của các mảnh đất chinh là đại diện cho sức khỏe của tình đời, tình người: tình yêu làm miền khu đất lạ hóa quê hương.


star

starstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstarstar