Kể Lại Nội Dung Câu Chuyện Đêm Nay Bác Không Ngủ Theo Ngôi Kể Thứ 1

  -  

1. Kể lại nội dung câu chuyện được ghi trong bài bác thơ Đêm nay chưng không ngủ (Minh Huệ) theo ngôi kể thứ ba.




Bạn đang xem: Kể lại nội dung câu chuyện đêm nay bác không ngủ theo ngôi kể thứ 1

*



Xem thêm: Top 18 Thực Vật C3 Là Gì Cho Ví Dụ Về Thực Vật C3, Thực Vật Cam Là Gì

Kể lại nội dung bài bác thơ Đêm nay bác không ngủ của Minh Huệ thành một mẩu chuyện theo hồ hết ngôi kể khác nhau (ngôi thứ ba hoặc ngôi đồ vật nhất).Bạn sẽ xem: đề cập lại nội dung mẩu chuyện đêm nay bác bỏ không ngủ theo ngôi kể thứ 1




Xem thêm: Chứng Minh Câu Tục Ngữ Có Chí Thì Nên Lớp 7, Top 8 Bài Chứng Minh Câu Tục Ngữ Có Chí Thì Nên

*

Bài làm

mùa thu năm 1950, Đảng và cơ quan chỉ đạo của chính phủ ta ra quyết định mở chiến dịch Cao – Bắc – lạng ta (còn) điện thoại tư vấn là chiến dịch Biên giới) nhằm mục đích phá vỡ phòng đường bao vậy địa thế căn cứ Việt Bắc của thực dân Pháp, mở đường liên lạc giữa nước ta với những nước bạn bè như Trung Quốc, Liên Xô,... Quân ta sẵn sàng lực lượng kha khá kĩ, tất cả sự phối hợp nghiêm ngặt trên các mặt trận để giành win lợi.

Đêm đang khuya. Cảnh vật chìm ngập trong bóng tối. Thỉnh thoảng văng vẳng nơi nào đó tiếng vỗ cánh của chủng loại chim ăn uống đêm. Giờ mưa rơi tí tách bóc trên mái lán. Đồng đội của tôi đang ngủ say sau đó 1 ngày hành binh vất vả. Tôi trở mình, quay mặt về phía lô lửa và âm thầm lặng lẽ nhìn bác – người thân phụ già yêu thương của quân đội và nhân dân Việt Nam. Chưng khơi cho bếp lửa cháy bùng lên, hơi nóng tỏa khắp căn lều dã chiến. Rồi bác đi dém chăn cho từng chiến sĩ. Bác bỏ coi trọng giấc ngủ của bộ đội đề xuất nhón chân hết sức nhẹ nhàng, cố gắng không gây nên tiếng động. Bác nhiệt tình săn sóc các chiến sĩ, không khác gì người bà mẹ hiền mến yêu băn khoăn lo lắng cho đàn con.

Tôi dõi theo từng hành động của chưng mà lòng trào lên cảm tình yêu yêu đương và biết ơn vô hạn. Ánh lửa bập bùng in bóng bác lồng lộng bên trên vách nứa solo sơ. Tình thương của bác đã sưởi ấm đồng chí trước tiếng ra trận. Tôi cảm xúc mình như được bảo vệ trong tình thương bao la, nồng đượm ấy. Lòng tôi bồi hồi, bâng khuâng một niềm xúc động. Tôi nói chuyện hỏi nhỏ:

- Thưa Bác, sao bác chưa ngủ ạ? chưng có giá lắm không?

bác bỏ không trả lời câu hỏi của tôi mà thân mật khuyên nhủ:

- Chú cứ câu hỏi ngủ ngon, để lấy sức ngày mai tiến công giặc!

Vâng lời Bác, tôi nhắm đôi mắt vào cơ mà lòng vẫn tốt thỏm ko yên. Những chiến sỹ trẻ chúng tôi sức nhiều năm vai rộng, còn chưng vừa yếu hèn lại vừa cao tuổi. Bạn không ngủ thì làm thế nào có đủ sức khỏe để chỉ đạo chiến dịch khốc liệt này?

thời gian vẫn âm thầm trôi qua. Trời đang đưa dần về sáng. Lần thứ ba thức dậy, tôi đơ mình thấy bác vẫn ngồi yên ổn như pho tượng, đôi mắt tríu nặng nề suy tư đăm đăm nhìn ngọn lửa hồng. Tất yêu đành lòng, tôi đành lên tiếng:

- Thưa Bác! Xin bác bỏ chợp mắt một chút cho khỏe ạ!

chưng cất giọng trầm ấm bảo tôi:

- cháu đừng bận tâm! chưng không thể im lòng nhưng mà ngủ. Trời thì mưa lạnh cố này, đoàn dân công ngủ xung quanh rừng, tránh sao để cho khỏi ướt?! bác nóng ruột lắm, chỉ muốn trời mau sáng!

vui lòng và từ bỏ hào biết bao, tôi được gia công người chiến sĩ chiến đấu dưới ngọn cờ vinh quang đãng của Đảng, của Bác! bác bỏ đã khơi dậy trong tôi tình đồng đội, tình thống trị đpẹ đẽ cùng cao quý. Không đành lòng ngủ yên trong chăn ấm, bên phòng bếp lửa hồng, khi gần như đồng đội của bản thân mình còn phải chịu bao gian khổ, tôi thức luôn luôn cùng Bác. Dường như hiểu lấy được lòng tôi, phần lớn ngọn lửa hồng cũng nhảy múa reo vui và càng thêm rực sáng.