Đóng vai quang trung kể lại hoàng lê nhất thống chí

Đóng vai vua quang đãng Trung kể lại cuộc hành quân thần tốc ra Bắc với đại phá quân Thanh của nghĩa binh Tây Sơn
Năm ấy ta kéo quân ra Bắc nhằm bắt Vũ Văn Nhậm nhưng do sợ thanh cố kỉnh Tây tô ta bèn rút về.Lê Chiêu Thống hèn yếu sang mong cứu triều đình Mãn Thanh. Giặc Thanh chỉ đợi gồm thế, ồ ạt kéo sang, nhân cơ hội này ước ao thôn tính nước ta làm quận, huyện. Nghe được tin ta rất tức giận. Nhưng hôm nay lòng dân chưa yên, tình trạng trong nước rối loạn, bất đắc dĩ ta đề xuất lên ngôi hoàng đế để lặng lòng nhân dân, khởi binh đánh giặc.
Bạn đang xem: đóng vai quang trung kể lại hoàng lê nhất thống chí
Ngày 25 tháng chạp, ta đăng vương Hoàng Đế trước sự chứng kiến của ba quân rồi thắt chặt và chấn chỉnh quân lực, khởi binh hành quân tốc hành ra bắc. Ngày 29 ta hội quân ở Nghệ An. Trên đây, ta hỏi ý Nguyễn Thiếp, một ẩn sĩ lừng danh, để trên kế hoạch đến cuộc tiến công sắp tới. Khi xong mọi việc, ta mở cuộc chu đáo binh, an ủi và kêu gọi chiến binh đoàn kết tấn công đuổi giặc nước ngoài xâm và dự tiệc khao quân.Đến về tối 30 đầu năm mới ta mang đến quân lên đường, sẵn sàng cho cuộc tấn công thành Thăng Long bởi đấy là thời điểm mà lại quân thù chủ quan nhất. Ta hứa hẹn với những tướng sĩ là ngày mồng 7 đầu năm quân ta sẽ chiếm được kinh thành ấy và ăn mừng chiến lợi.
Quân ta cho tới sông con gián thì phá được lối phòng thủ. Toán quân Thanh thám thính ở kia đều bị bắt sống hết. Nửa đêm mồng 3 tháng giêng, ta xuất quân đánh vào Hà Hồi. Hà Hồi là 1 cứ điềm tiền biên, quân lính tập trung không nhiều. Biết đối thủ không phòng bị, lòng tin lại vẫn hoang mang, ta mang đến quân vây hãm hết tởm thành, bắt loa điện thoại tư vấn vào trong nhằm mục đích làm náo loạn đội hình giặc. Quân giặc nửa đêm nghe giờ đồng hồ chiếng trống vang trời, lại thêm sương tỏa mịt mù khiến chúng hoảng hốt, rung sợ mau lẹ xin đầu hàng. Toàn bộ lương thực khí giới bị quân ta tịch thâu hết.
Mờ sáng sủa mồng 5 mon giêng, quân ta tiến ngay cạnh đền Ngọc Hồi. Ngọc Hồi là vị trí hội quân xung yếu của quân giặc nhằm mục đích trấn duy trì phía nam gớm thành, quân số hết sức đông. địa điểm đây triệu tập hỏa lực với cung tiễn vô cùng mạnh. Biết thế, ta ra lệnh lính tráng lấy đông đảo tâm ván ghép ngay tức thì với nhau cùng lấy rơm dấp nước lấp kín, cứ như thế mười tín đồ sẽ nâng được một tấm, chế tạo ra thành thế trận chữ “nhất”. Vấn đề làm này nhằm mục đích giúp quân lính tránh khỏi tên đạn, thuận tiện tiến quân với tiếp cận phá thành.
Tối hôm ấy ta mang đến quân tiến công, tận dụng hướng gió thổi quân Thanh đến ống phun sương lửa để triển khai rối loạn quy củ của quân ta rồi vượt cơ chém giết. Tuy vậy không ngờ, trời lại thay đổi gió, khói bay trở lại khiến cho chúng bị động. Lập tức, chúng phóng ten như mua nhằm mục tiêu quân phòng ta tiến cách để kịp phòng bị. Bỏ mặc hiểm nguy, từng đội đi đầu cầm hồ hết tấm ván ấy đã bảo hộ và dập tắt được chúng. Tên bắn đến đâu cũng trở thành thiêu tàn cho đấy. Quân Thanh hoảng loạn, không lý thuyết được quân ta.
Đến khi đó thì ta đã cho quân bắt bậc thang vượt thành, xâm nhập được đền Ngọc Hồi. Quân giặc náo loạn, dẫm đánh đấm lên nhau nhưng mà chết. Đến cả Sầm Nghi Đống cũng cần thắt cổ từ vẫn. Lường trước được quân Thanh đang tìm lối chạy thoát, ta cho quân theo bờ đê Uyên Duyên kéo lên, nghi binh sống phía Đông để tấn công chặn. Quân Thanh lại tìm đến lối thoát theo mặt đường Vịnh Kiều, ta lại mang lại quân kéo xuống váy mực, mang đến voi chiến dẫm đạp lên khiến quân thù bạt vía, chết những như ngả rạ.
Tiếp tục mang lại trưa hôm sau, ta mang lại quân tiến vào thành Thanh Long. Tôn Sĩ Nghị lúc ấy đang dự yến tiệc, đùa vui thì nghe tin cấp cho báo, sợ ghê hoàng, ko kịp mang áo cạnh bên lên con ngữa chạy về nước. Quân lính rối loạn, dẫm đánh đấm lên nhau mà bị tiêu diệt đến nổi cây mong chịu ko nổi nhưng sập. Sông Nhị Hà vì lí cho nên vì thế nên tắc nghẽn còn Lê Chiêu Thống chạy trốn lịch sự Trung Quốc.
Ta vô cùng vừa lòng khi trả được mối nợ nước,rửa sạch mát vết dơ dáy của bầy tớ và đến quân vào thành Thanh Long mở tiệc khao quân ăn mừng chiến thắng. Và chưa dừng lại ở đó nữa, hôm âý new là mồng 5 tết Kỷ Dậu.
Bài tham khảo:
Nghe được tin quân Thanh sang đóng góp ở Thăng Long, lòng ta cực kỳ tức giận định không đúng quân ra đánh mà lại lại nhận ra lời khuyên từ những vị tướng mạo là hãy đợi dân chúng yên lòng rồi hãy khởi binh, lúc đó vẫn chưa muộn. Ngày 25 tháng chạp, ta lên ngôi Hoàng Đế, rước hiệu là quang đãng Trung, danh bao gồm ngôn thuận hởi binh dẹp giặc.
Sau khi lên ngôi, ta lập tức bàn giao kế hoạch tác chiến tấn công quân Thanh, tổ chức những cuộc cẩn thận binh, hễ viên ý thức cho binh lính, nâng cấp ý chí quyết trung khu đánh quân xâm lược. Để hoàn toàn có thể hành quân nhanh chóng, bảo toàn và ổn định công sức của con người cho binh sĩ trong nhiều ngay đi thì ta đang nảy ra ý tưởng phát minh là mọi người tự mang vũ khí, lương thực, đồ gia dụng dùng cần thiết cho riêng rẽ mình tuy thế mà đề nghị gọn nhẹ. Ta cảm thấy rất hài lòng khi xưa nay chưa bao giờ đi tấn công trận mà lại nhanh, gọn nhưng lại không thiếu như gắng này. Lại còn được tiếp cận đâu, dân làng tiếp nhận nồng hậu và cho thêm bao nhiêu là hoa màu nhưng vị nghe lệnh ta nên binh sỹ chỉ lấy số đông thứ gì quan trọng và trả lại cho dân chúng những sản phẩm không cần, bỏi thế cho nên binh sĩ hành quân xuyên ngày đêm mà tinh thần, sức mạnh vẫn ổn định.
Xem thêm: Tóm Tắt Văn Bản Chị Em Thúy Kiều ( Trích Truyện Kiều) Hay, Ngắn Gọn (5 Mẫu)
Khi cho Nghệ An, ta cho hầu hết người tạm dừng nghỉ ngơi 10 ngày, và được mở thêm một cuộc trông nom binh nữa sống đây. Phải chưa mấy cơ hội là đoàn quân đã tăng lên được con số binh lính yêu cầu thiết, và ta mang đến đoàn quân tiến thẳng ra Bắc. Đầu tiên, ta cho những người tiêu khử một toán quân loại gián điệp bên trên sông Giáng. Sau đó, vào ngày 3 tháng Giêng, ta đến quân tiến vào tấn công Hà Hồi. Bởi kế hoạch là tạo cho quân giặc hoang mang, ta cho quân bao vây thành với phát loa, đốt lửa, rước nồi niêu xoong chảo ra chế tạo ra tiếng rượu cồn lớn, lính trong thành ngay tức khắc bị bất ngờ vì sợ lưỡng lự ở bên ngoài có bao nhiêu bạn nên đang đầu mặt hàng xin được tha thứ. Ta đoán quả là đúng, chiếm phần gọn thành mà lại không bắt buộc đến một mũi tên nào.
Sau chiến thắng lợi, ta ngay tức thì tiến cho đánh thành Ngọc Hồi vào ngày 5 mon giêng, bởi là điển trọng yếu nên quân địch hoàn toàn có thể liều bị tiêu diệt với ta nhưng mà giữa thành. đề xuất ta mang đến xếp rơm thành lớp, cử người người trẻ trung và tràn đầy năng lượng mỗi fan một tấm, cầm bé dao ngắn, đôi mươi người khác rứa binh khí theo sau dàn trận chữ “ nhất”. Để có tác dụng tăng dũng khí đến quân, ta đang tự mình quấn khăn vàng vào cổ tỏ vẻ quyết thắng. Cưỡi lên bản thân một bé voi, ta mang đến quân tiến vào, quân Thanh thấy kháng trả không nổi cần đã bỏ chạy tán loạn. Sầm Nghi Đống thì thắt cổ từ bỏ tử. Xác quân giặc hóa học thành núi.
Giữa trưa, ta cho quân tiến vào thành Thăng Long, bởi mải mê rượu chè bắt buộc nghe tin quân ta tiến vào, Tôn Sĩ Nghị ko kịp mặc ngay cạnh mà lên ngựa chiến bỏ chạy hướng qua cầu phao nghe tin kia nên bầy giặc sẽ cuống cuồng giành nhau nhưng chạy qua cầu, để cho cầu bị đứt và xác bị tiêu diệt la liệt để cho dòng sông Nhĩ Hà bị tắc nghẽn. Hoàn thành chiến tranh, quân ta đại thắng, quân Thanh bị đáng bại trả toàn.
Ta vô cùng vui mừng nên sẽ mở tiệc khao quân, bởi vì đã trả thù được chan nước nhà. Côn trùng thù mà mình đã phải cam chịu đựng suốt thời hạn qua. Từ bỏ đó, giang sơn thái bình, nhân dân quay lại với các bước sản xuất, cuộc sống yên vui.
Bài tham khảo:
Vào năm Kỉ Dậu 1789, vừa nghe tin quân Thanh tiến vào Thăng Long, ta khó tính lắm. Khi đó ta đang định chuyển quân ra Bắc tấn công đuổi bọn chúng ngay. Nhưng vày long dân chưa yên, buộc phải đành ngóng lên ngôi hoàng đế rồi new hạ lệnh xuất quân đánh giặc cũng không muộn.
Ngay sau khoản thời gian lên ngôi, ta lập tức tự bản thân “đốc suất đại binh”, cả thủy cỗ cùng lên đường. Cho tới Nghệ An, một vạn quân tinh nhuệ nhất được tập trung để phục vụ cho mục tiêu nước nhà. Đến Thuận Hóa, Quảng Nam, ta đến mở cuộc ưng chuẩn binh, cồn viên, khích lệ quân lính, dặn quân lính ăn uống tết sớm, chuẩn bị hành quân vào 30 Tết, mùng 7 tháng Giêng vẫn vào Thăng Long ăn uống mừng, cả năm đạo quân đông đảo lạy vâng nghĩa vụ rồi thường xuyên lên đường. Quân ta đến sống Gián, nghĩa quân trấn thủ tan tung chạy trước. Đến sông Thanh Quyết, thấy quân ta hung mạnh, quân Thanh “cong đuôi” vứt chạy, ta liền cho quân xua đuổi theo, không để ai chạy thoát nhằm mục tiêu tránh để phần lớn toán quân Thanh làm việc Hà Hồi cùng Ngọc Hồi tốt biết.
Nửa đêm mồng 3 mon Giêng năm Kỉ Dậu, quân ta bí mật bao vây làng mạc Hà Hồi, cần sử dụng loa truyền gọi, quân quân nhân hò hét gây music rất lớn, như tất cả hơn vài ba vạn người. Quân Thanh trong làng sợ hãi hãi, ngay lập tức xin ra hàng. Mồng 5, Quân ta tiến tiếp giáp đồn Ngọc Hồi trong đêm tối mù mịt, cứ mười lính khiêng một miếng ván phòng thủ, lưng dắt dao ngắn, dàn trận hoàn thành xuôi chuẩn bị chiến đấu. Quân Thanh nổ súng bắn ra, chả trúng được ai, thử hết mọi bí quyết nhưng không thành công, đành bất lực quan sát quân ta dần tiến vào đồn.
Ngay lúc chạm phải giặc, quân ta liền quăng quật ván, rút không còn vũ khí chém bừa. Quân Thanh thất thủ bỏ chạy toán loạn cả, giẫm đạp lên nhau mà lại chết, xác quân Thanh la liệt tương khắc nơi, Sầm Nghi Đống chạy ko kịp ngay tắp lự thắt cổ từ bỏ tử.Quân Thanh chạy thoát theo con đường Vịnh Kiều, ta cho quân xuống đầm mực, mang đến voi chiến giẫm đạp bị tiêu diệt đến hàng vạn. Thừa thắng xông lên, quân Tây sơn ta tiến quân áp gần kề thành Thăng Long, Tôn Sĩ Nghị đã dự tiệc, nghe tin sợ hãi mất mật, không kịp mặc áo giáp, ngay tức khắc lên con ngữa phóng trực tiếp về nước. Quân lính bỏ chạy giẫm đạp lên nhau chết, cơ hội qua cầu, cầu chịu không nhưng sập, quân quân nhân ngã xuống mà chết sạch, nước sông Nhị Hà năm đó ùn tắc không tung được. Quân Thanh đại bại.
Chỉ trong những năm ngày đêm, ta vẫn trả được thù cho nước nhà, tiến công đuổi trọn vẹn quân xâm lược. Là 1 trong vị vua, ta đã xong xuôi nghĩa vụ của bản thân khi đem lại hòa bình độc lập cho đất nước sau hơn 45 năm nội chiến. Ta vô cùng vui mừng.
Xem thêm: Giải Thích Sự Biến Đổi Huyết Áp Trong Hệ Mạch, Nghiên Cứu Hình 19
Khi viết hầu hết dòng hồi kí này tôi lại hồi tượng về những kí ức hồi tôi đi làm người bộ đội Tây Sơn cùng mọi người trong nhà sống bị tiêu diệt để đẩy lùi quân Thanh về giáo khu của chúng. Tiếng đây, đất nước bình ổn, thịnh tôi cũng xuất hiện để chạm chán liệt tổ liệt tông lưu giữ hương khói mang đến đời sau.